Dàn ý Cảm nhận ý kiến về bài thơ Tây Tiến qua 2 ý kiến: Bài thơ là nỗi niềm hoài niệm của Quang Dũng về con đường hành quân

Thứ ba , 19/06/2018, 11:25 GMT+7
Nhận xét về "Tây Tiến", có ý kiến cho rằng: "Bài thơ là nỗi niềm hoài niệm của Quang Dũng về con đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hùng vĩ, dữ dội nhưng cũng thật thơ mộng, trữ tình". Ý kiến khác lại cho rằng: "Bài thơ là những hồi ức của nhà thơ vế hình ảnh người chiến binh những năm đầu kháng chiến chống Pháp gian khổ nhưng rất đỗi hào hùng". Em hãy cảm nhận các ý kiến trên.

I. Mở bài:

-Quang Dũng (1921 - 1988), là một nghệ sĩ đa tài với hồn thơ phóng khoáng, hổn hậu, lãng mạn và tài-hoa.

-"Tây Tiến" là bài thơ tiêu biểu cho bài thơ và thể hiện sâu sắc phong cách thơ Quang Dũng.

-Nhận xét về "Tây Tiến", có ý kiến cho rằng: "Bài thơ là nỗi niềm hoài niệm của Quang Dũng vế con đường hành quân giữa núi rìmg Tây Bắc hùng vĩ, dữ dội nhimg cũng thật thơ mộng, trữ tình". Ý kiến khác lại cho rằng: "Bài thơ là những hồi ức của nhà thơ vềhình ảnh người chiến binh những năm đầu kháng chiến chống Pháp gian khổ nhưng rất đỗi hào hùng”.

II. Thân bài:

+ Khái quát:

Bài thơ "Tây Tiến" được sáng tác năm 1948 tại làng Phù Lưu Chanh, khi nhà thơ rời khỏi đơn vị cũ Tây Tiến, chuyển sang hoạt động tại một đơn vị khác.

Tây Tiến là một đơn vị bộ đội chống Pháp được thành lập năm 1947, có nhiệm vụ phối hợp với bộ đội Lào bảo vệ biên giới Việt - Lào, tiêu hao sinh lực Pháp tại Thượng Lào và miền Tây Bắc Việt Nam. Địa bàn hoạt động của đoàn quân Tây Tiến rất rộng lớn, trải dài từ Sơn La, Hòa Bình, miền tây Thanh Hóa đến Sầm Nưa (Lào) - là những nơi hiểm trở, hoang vu, rừng thiêng nước độc. Chiến sĩ Tây Tiến phần đông là thanh niên Hà Nội, có nhiều học sinh, sinh viên, trong đó có Quang Dũng. Họ sống và chiến đấu trong hoàn cảnh gian khổ, thiếu thôn, bệnh sốt rét hoành hành nhưng vẫn lạc quan, anh dũng. Hoạt động được hơn một năm thì đơn vị Tây Tiến trở về Hòa Bình thành lập Trung đoàn 52.

Bài thơ ra đời từ nỗi nhớ, kỉ niệm, hồi ức của Quang Dũng về đồng đội và địa bàn chiến đấu cũ. Tác phẩm sau khi ra đời đã được bao thếhệ thanh niên và bạn yêu thơ truyền tay tìm đọc. Bài thơ được in trong tập thơ "Mây đầu ô" (xuất bản năm 1986).

Ban đầu bài thơ có tên là "Nhớ Tây Tiến", sau đó tác giả chuyển thành "Tây Tiến". Nhan đề "Tây Tiến" đảm bảo tính hàm súc của thơ, không cần phải trực tiếp bộc lộ nỗi nhớ mà tình cảm ấy vẫn thể hiện sâu sắc, thâm thìa. Nhan đề còn làm nổi rõ hình tượng trung tâm của tác phẩm, đó là hình tượng đoàn quân Tây tiến. Việc bỏ đi tù "nhớ" đã vĩnh viễn hóa đoàn quân Tây Tiến, khiến cho hình ảnh người lính Tây Tiến trở thành bất tử trong thơ ca kháng chiến.

1.Giải thích ý kiến:

a.Ý kiến 1:

-Ý kiến này nhằm đánh giá về đặc điểm thiên nhiên Tây Bắc - địa bàn hoạt động của Tây Tiến, đó là một vùng núi non hiểm trở, hùng vĩ, dữ dội bởi đèo cao, vực thẳm, rừng dày... Bên cạnh đó thiên nhiên miền Tây cũng rất thơ mộng.

b.Ý kiến 2:

-Ý kiến này đánh giá về vẻ đẹp của hình tượng người chiến binh với nhiều nét vẽ: lãng mạn, hào hoa mà cũng thật hào hùng, tinh thần chiến đấu quả cảm

2.Cảm nhận về hai ý kiến:

a.Ý kiến 1:

* Thiên nhiên hùng vĩ, dữ dội:

•Thiên nhiên, thời tiết khắc nghiệt "Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi"

•Con đường hành quân đầy hiểm trở được miêu tả qua nhiều từ láy tạo hình: khúc khuỷu, thăm thẳm, heo hút.

•Độ cao của dôc núi: "Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống" => Câu thơ sử dụng phép tương phản, đối lập, dấu phẩy ở giữa câu như ngăn cách, như con dốc bị bẻ làm đôi mà ở chỗ đứt gãy ấy, nhìn lên hay nhìn xuống đều chóng mặt, rùng rợn.

•Thiên nhiên còn hùng vĩ, dữ dội ở sự bí hiểm, thâm u; bởi âm thanh tiếng cọp beo gầm rú, tiêng thác gào hoang dại.

•Thơ mộng, trữ tình:

•Đoàn quân đi trong hương hoa: "Mường Lát hoa về trong đêm hơi"

•Đi trong mưa rừng: "Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi"

•Có khi lặng lẽ đắm chìm trong một chiều sương khói phủ: "Người đi Châu Mộc chiều sương ấy/ Có thấy hổn lau nẻo bến bờ/ Có nhớ dáng người trên độc mộc/ Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa".

b.Ý kiến 2:

-Hình ảnh người chiến binh hiện lên giữa thiên nhiên khắc nghiệt đầy hào hùng, bi tráng. Bi tráng ở ngoại hình ốm yếu, đầu trọc, da xanh. Hào hùng ở tinh thần chiến đấu: "dữ oai hùm".

-Người chiến binh Tây Tiến còn là những tâm hồn lãng mạn, hào hoa. Trong gian khổ thiếu thốn, các anh vẫn mộng vẫn mơ vẫn hướng về một "dáng kiều thơm" trong kỷ niệm.

-Tinh thần chiến đấu của họ ngời sáng trong lý tưởng: "Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh". Họ xem sự nghiệp giải phóng quê hương, đánh đuổi giặc thù là chí làm trai, nợ nam nhi phải trả.

-Đên cái chết cũng thật lẫm liệt: "Áo bào thay chiếu, anh về đất/ Sống Mã gầm lên khúc độc hành".

+ Nghệ thuật:

•Ngôn ngữ sử thi lãng mạn, hào hùng.

•Sử dụng từ Hán Việt gợi không khí cô kính.

•Nhiều biện pháp tu từ: liệt kê, tương phản, đối lập.

3. Bình luận hai ý kiến:

-Ý kiến 1 thiên về đánh giá, cảm nhận bức tranh thiên nhiên; về tái hiện hình tượng người lính.

-Cả hai ý kiến đều đúng. Tuy hai ý kiến hướng đến hai nội dung khác nhau nhưng đều bô sung cho nhau đế làm rõ giá trị về nội dung và nghệ thuật của bài thơ "Tây Tiến".

III. Kết bài:

-Chất lãng mạn quyện hòa chất bi tráng, nương tựa, nâng đỡ tạo nên vẻ đẹp độc đáo của bài thơ.

-Xuyên suốt bài thơ là mạch cảm xúc, tâm trạng của cái tôi trữ tình được viết ra trong những nỗi nhớ da diết về đồng chí, đổng đội; về những kỷ niệm của đoàn quân gắn liền với thiên nhiên miền Tây hùng vĩ, hoang sơ, thơ mộng.

-Bài thơ là dòng hổi ức nên những kỷ niệm được tái hiện một cách tự nhiên. Kỷ niệm này gợi thức kỷ niệm kia, ào ạt, dào dạt từng đợt sóng nhung nhớ yêu thương
 

Nguồn: