Suy nghĩ về câu: Một ngày so với một đời người là quá ngắn ngủi, nhưng một đời người lại do mỗi ngày tạo nên
Về mối quan hệ giữa thời gian với một đời người, về ý nghĩa cuộc sống của một đời người, có ý kiến cho rằng: “Một ngày so với một đời người lò quá ngắn ngủi, nhưng một đời người lại do mỗi ngày tạo nên".
Có thể nói ý kiến trên đây đã nêu lên một quan niệm triết lí nhân sinh sâu sắc: phải coi thời gian như thế nào, và phải sống như thế nào để một đời người thật sự có ý nghĩa.
Câu này có hai vế. Vế thứ nhất so sánh nhằm nêu lên một nhận xét: “Một ngày so với một đời người là quá ngắn ngủi". Một đời người là một trăm năm. “Nhân sinh hách tuê" (cổ ngữ); "Trăm năm trong cõi người ta" (Truyện Kiều). Một trăm năm theo cách tính của ông cha ta ngày xưa là có ba vạn sáu nghìn ngày. Đúng là một ngày so với một trăm năm, một đời người là "quá ngắn ngủi". Điều đó thật dễ nhận biết.
Vế thứ hai khẳng định giá trị mỗi ngày trong dòng chảy thời gian: “Một đời người lại do mỗi ngày tạo nên”. Tại sao như thế? Mỗi ngày ... mỗi ngày ... mỗi kiếp trôi qua sẽ tạo nên chất liệu cuộc sống. Hạt sẽ nảy mầm, sẽ có màu xanh, có hoa thơm trái ngọt. Sau 9 tháng nằm trong bụng mẹ, hài nhi cất tiếng chào đời, "ha tháng biết lẫy, hẩy tháng biết hò, chín tháng lò dò tập di”. Sinh, trưởng, lão, bệnh, tí? những vòng đời của một đời người do mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm tạo nên.
Cuốn sách nói về đời người và sự sống cho biết có bốn giai đoạn của một con người: giai đoạn ước mơ là năm tháng đi học, thời thanh xuân, giai đoạn chiến đấu (vào đời đến tuổi 35), giai đoạn chiến tích (từ 35 - 50 tuổi), giai đoạn thu hoạch (từ 50 đến 70 tuổi). Tuổi 70 là tuổi "Thất thập cổ lai lù”. Thời gian trôi qua không ngỉmg. Mỗi ngày trôi qua không thể nào níu giữ lại được. Có 24 giờ trong một ngày đêm; ngoài 8 giờ vàng ngọc để học tập và lao động; 16 giờ còn lại để ăn, ngủ, nghỉ ngơi, vui chơi. Đúng là mỗi ngày nối tiếp tạo nên một đời người.
Do vậy, ta phải quý trọng thì giờ, coi thì giờ là vàng bạc. Không thể lãng phí thời gian, để ngày, giờ trôi qua một cách vô vị. Chi biết chơi bời lêu lổng, chỉ cờ bạc rượu chè bê tha, thì không thể hiểu được giá trị, ý nghĩa tốt đẹp của ngày giờ và cuộc sống. “Ăn no rồi lại nằm khoèo/ Nghe giục trông chèo vác bụng đi xem”, hoặc "Ngày thì ước những ngày mưa/ Đêm thì ước những đêm thừa trống canh” (Ca dao) - với cách sống như thế thì mỗi ngày sẽ trôi qua một cách vô vị, vô nghĩa.
Có thật sự yêu đời, tha thiết yêu cuộc sống mới cảm nhận được rằng "một đời người là do mỗi ngày tạo nên". Có nhận thức được như thế, ta mới say mê học hành. tu dưỡng và rèn ìuyện, sớm trở thành người có ích cho gia đình và xã hội. Có nhận thức được như thế, ta mới thấy thấm thìa câu khẩu hiệu: “Mỡ/ người làm việc bằng hai..'ị hoặc "Làm ngày chưa đủ tranh thủ làm đèm" vì tiền tuyến, và để chiến thắng!
Câu nói trên đây là một "tuyên ngôn" đẹp về thì giờ và ý nghĩa của đời người, của cuộc sống. Nó nhắc nhờ ta phải biết yêu đời, yêu cuộc sống. Xin trích dẫn một vài càu thơ của Xuân Diệu mà tôi đã được học thuộc lòng từ lớp 11 khi nghĩ về ngày giờ và đời người:
“Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất... Ta muốn ôm/
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn ..." (Vội vàng).
- Phân tích khổ 2 bài thơ Tràng Giang của Huy Cận (14/12) Nguồn:
- Soạn bài Thao tác lập luận bác bỏ (14/12) Nguồn:
- Soạn bài Vội Vàng của Xuân Diệu nâng cao (14/12) Nguồn:
- Phân tích bài thơ Tôi yêu em lớp 11 (20/10) Nguồn:
- Bức tranh quê trong bài thơ Chiều xuân của Anh Thơ (20/10) Nguồn:


