Phân tích bài thơ Mùa Xuân Nho Nhỏ của Thanh Hải

Thứ năm , 19/10/2017, 09:35 GMT+7
Phân tích bài thơ Mùa Xuân Nho Nhỏ của Thanh Hải. Các em có thể tham khảo bài phân tích dưới đây để làm tốt bài văn nhé!
Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong bốn mùa xuân-hạ-thu-đông, là mùa mà mọi người luôn chờ đợi bởi vì nó luôn tạo ra những cái gì đẹp nhất cho con người.Thiên nhiên mùa xuân như một bản ca vui tươi từ chồi non, chiếc lá, đến con chim hót trên cành cây.
 
Vì thế ta không hoài nghi là vì sao đề tài mùa xuân lại được nhiều thi ca viết đến thế. Bài thơ”mùa xuân nho nhỏ” là một trong những lời ca đẹp về mùa xuân của tác giả Thanh Hải.
 
-Thanh Hải đem những lời ca mộc mạc, dân giả nhất để nói đến vẻ đẹp hòa quyện giữa trời đất mang sức sống sắc xuân ấy. Sắc xuân ấy tác giả ẩn ý đến tuổi trẻ. Tuổi trẻ là những gì đẹp nhất như mùa xuân, là những gì bung nở nhất. TUổi trẻ là lứa tuổi cống hiến cho xã hội, cho đất nước này. 
 
Hãy như mùa xuân, hãy đẹp nhất khi có thể, hãy tỏa hương làm ngát bầu trời này. Mở đầu bài thơ, tác giả quan sát một cách tỉ mỉ. giữa dòng sông đó vẫn luôn hiện hữu những cái gì nhỏ nhất, xinh nhất. Luôn tồn tại cái đẹp của riêng mình giữa một dòng nước lớn hơn ngàn lần bông hoa ấy
 
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chim mà vang trời”
 
Hoa nở, chim hót, dòng sông chảy êm đềm một bức tranh được tác giả vẻ ra nên thơ, nên chất trưc tình ấy dễ đi vào ánh mắt thẩm mỹ của người đọc, người nghe. Đó là những giọt sương đầu mùa xuân, đó là những gì tinh túy nhất của đất trời.
 
“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng:
 
Mùa xuân là mùa của sự này nở vì thế những con dân Việt luôn cần mẩn tạo ra những của ăn của để để cho cuộc sống ấm áp hơn, để góp phần xây đắp đất nước
 
“Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ”
 
Đó là hình ảnh đẹp của chiến sĩ cầm súng, ra đi để hái nên những chồi non đẹp nhất cho đất nước; tạo ra cuộc sống bình yên cho Tổ quốc. Mùa xuân thiên nhiên giao hòa với xuân xanh trong mỗi con người; thiên nhiên lao động ,con người cũng lao động để tạo ra những gì tuyệt mĩ nhất. Đất nước buước vào mùa xuân bằng một không khí tười vui, năng động; không ngần ngại điều gì “hối hả” “xôn xao”. Một không khí của sự nhộn nhịp trên quê hương. Chúng ta không ngừng làm việc, không ngừng dừng tay vì muốn rằng còn sức thì hãy cống hiến hết mình cho đất nươc.
 
Tác giả hòa mình vào giai điệu thiên nhiên, hòa mình để được làm con chim hòa ca bay trên bầu trời xanh mang hai chữu”hòa bình” ấy, một bông hoa xinh để tỏa hương thơm cho đời, muốn là nốt nhạc trầm cho bản nhạc tuyệt vời. Nốt trầm ấy tuy không vang, không sáng nhưng góp phần tạo nên giai điệu đẹp.
 
Tác giả cống hiến hết mình cho đất nước từ lúc còn trẻ cho đến khi về già. Ông đã đem lại một bài học đáng  nhớ cho mỗi thế hệ. Bài thơ mang cảm xúc dâng trào trong mỗi lòng người
Nguồn: