Nghị luận xã hội về vai trò của gia đình về triển nhân cách của con người

Thứ tư , 27/06/2018, 16:40 GMT+7
Đề bài: Suy nghĩ về vài trò của gia đình với việc hình thành và phát triển nhân cách của con người.

Bài làm:

“Dù là vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm được sự an bình trong gia đình là người sung sướng nhất”. Goethe thật đúng khi nói về gia đình. Khi cuộc sống không như ta mong đợi, khi ta cảm thấy tủi thân và hụt hẫng trước những ánh mắt dèm pha từ mọi người xung quanh, khi ta gục ngủ, mệt mỏi và kiệt sức trước những khó khăn, thử thách thì cũng là lúc ta tìm về tổ ấm, về nơi bình yên nhất của mình. Tiếng “gia đình” sao mà nghe thân thương đến kì lạ, không màu mè, không khoa trương mà sâu sắc và ngọt ngào biết bao trong trái tim mỗi người.

Khái niệm về gia đình thật đơn giản. Gia đình là cái nôi chan chứa tình yêu thương, là nơi bạn đã được sinh ra và lớn lên trong vòng tay ấm áp từ cha mẹ. Có thể có những gia đình luôn sum vầy đủ cha, mẹ, con cái, cũng có thể chỉ là những người bạn coi là thân thương, gần gũi nhất. Dù là gì đi chăng nữa, dù trong gia đình bạn đôi khi xảy ra những bất hoà, những hiểu lầm nho nhỏ nhưng nó luôn là chốn bình yên nhất mỗi khi ta cảm thấy mệt mỏi giữa bộn bề lo toan. Những ngày trời lạnh, cả nhà quây quần bên chiếc bàn nhỏ vừa ăn vừa tâm sự cho nhau nghe biết bao niềm vui, nỗi buồn. Ngày Tet Nguyên Đán, những đứa trẻ xếp hàng chúc phúc ông bà, cha mẹ và mừng quýnh khi nhận trong tay bao lì xì đỏ chói. Rồi ngày rằm tháng 8, cả gia đình tập họp lại cùng ăn bánh trung thu và chợt thấy mặt trời mỉm cười. Tất cả, tất cả những kỉ niệm đẹp của gia đình sẽ mãi là tia nắng nhỏ sưởi ấm nơi tâm hồn mỗi người, một tia sáng kì diệu giúp cho cuộc sống này thêm tươi đẹp hơn.

Gia đình là như thế ấy, thật giản dị và đơn sơ nhưng lúc nào cũng đầy ắp những tiếng cười hạnh phúc, có thể không giàu về vật chất nhưng lại ấm áp tình yêu thương. Đó là một ngôi nhà an toàn cho ta trú ngụ trong cuộc sống với hàng vạn khó khăn, thử thách và cám dỗ, cho ta những niềm vui nho nhỏ, những bữa cơm ấm áp đầy tình thương yêu mà khi đi xa ai cũng nhớ, là nơi ta học cách yêu thương nhiều hơn, biết chăm sóc, lo lắng, quan tâm người khác ngoài bản thân mình và có thể giải bày những tâm sự thầm kín nhất. Gia đình - một phần xã hội thu nhỏ, muôn hình, vạn trạng, thú vị - là món quà mà Thượng Đế ban tặng cho mỗi người. Đừng xem những điều gần gũi với trái tim là hiển nhiên, hãy trân trọng nó, vì gia đình là tất cả.

Gìa đình là bệ phóng và pháo đài vững chắc nhất. Thế nhưng nếu đó không phải là chỗ dựa tinh thần tốt, không cho ta những tình thương thiêng liêng và cần có, không bình yên, không ấm áp, gần gũi thì mỗi người sẽ ra sao? Trong xã hội ngày nay không thể không kể đến những gia đình thường xuyên xảy ra xung đột, anh chị em không biết yêu thương nhau, cha mẹ cãi vã và thậm chí dẫn đến cả sự tan vỡ của một gia đình. Cha (mẹ) bỏ đi, con cái không nơi nương tựa, không ai chăm sóc có thể bị ảnh hưởng nặng nề đến học tập, đến nhân cách và tương lai của chính mình. Làm sao một học sinh có thể chú tâm học tập và làm việc khi có một gia đình như vậy? Không những thế, một số người cha, người mẹ còn bắt chính con ruột của mình lăn vào cuộc đời đầy sóng gió, biến con thành công cụ để kiếm cho mình những đồng tiền thối nát. Thật đáng xấu hổ, những người như vậy có đáng được sống hay không khi dám tự cho mình cái quyền được tước đi hai chữ “gia đình” bình yên nhất của một đứa trẻ? Và có những gia đình định hướng sai lệch, giáo dục con không đúng làm con bị kéo theo cái xấu, hoặc học tập thói hư tật xấu từ cha mẹ mà coi là “tấm gương”. Xã hội sẽ ra sao nếu chỉ tồn tại những gia đình như vậy?

Đất nước phát triển và thay đổi mãi theo thời gian, ai ai cũng lo giành giật nhau từng chút một để đứng vững trong cuộc sống mà quên mất những giá trị cao đẹp như một gia đình hạnh phúc, sống vội, nghĩ nhanh, đòi hường thụ sớm, vô cảm... tất cả, tất cả những nguyên nhân trên đều có thể phá nát một gia đình hoà thuận. Làm sao ta có thể vững bước trên đường đời mà thiếu gia đình là chỗ dựa vững chắc nhất? Làm sao ta có đủ tự tin để khẳng định bản thân mình trong khi việc giữ gìn một gia đình hạnh phúc ta còn không làm được?

Bản thân mỗi người, hãy quý trọng từng phút giây bên gia đình mình. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, vì trên đời này không có gì là quý giá, và cũng không có gì là hoàn hảo và mãi mãi như một gia đình hạnh phúc. Một khi đã bỏ quên gia đình thì lúc suy nghĩ lại mới biết rằng mình hối hận vì đã đánh mất quá nhiều thứ tuyệt vời. Con cái phải luôn có hiếu với cha mẹ, yêu thương anh chị em mình, còn bậc làm cha mẹ, hãy trở thành những tấm gương xứng đáng để con mình học hỏi. Nếu bạn buồn và thất vọng vì gia đình mình không hạnh phúc, đừng thất vọng, hãy suy nghĩ thật kĩ và rồi tiếp tục đứng lên bước tiếp con đường của mình - con đường có tương lai rộng mở. Bởi lẽ không ai chọn được cha mẹ cho mình, mọi người chỉ nhìn những gì bạn làm, bạn cố gắng đạt được chứ không nhìn vào hoàn cảnh, và bạn, hãy mang đến điều kì diệu, mang đến một tình thương gia đình ấm áp, có thể cho anh chị em mình, cũng có thể cho những đứa con của mình sau này chăng?

Thanh thiếu niên - chủ nhân tương lai của đất nước, hãy trân trọng và yêu thương gia đình như chính bản thân mình vậy. Hãy thử một lần hỏi han, xắn tay áo lên phụ mẹ hết những công việc nhà, thử một lần đấm lưng cho cha, một lần cùng ngồi lại, làm bài, chia sẻ, tâm sự cùng anh chị em mình, bạn sẽ thấy những nụ cười trên môi họ thật đáng quý biết bao!

Gia đình có vai trò quan trọng trong việc hình thành và phát triển nhân cách của con người, là cả thế giới của bạn. Hãy giữ cho thế giới ấy luôn ấm áp, tràn ngập tiếng cười và niềm hạnh phúc, là nơi bạn tiếc nuối khi rời xa và chờ đợi, ngóng trông được trở về.

Nguồn: