Nghị luận xã hội Sống những ngày đẹp nhất

Thứ ba , 26/06/2018, 15:54 GMT+7
Nêu suy nghĩ của h (chị) về hai câu thơ của nhà thơ Chế Lan Viên: ngày tôi sống đậy là những ngày đẹp hơn tất cả. Dù mai sau đời muôn vạn lần hơn.

Bài làm

Có một loài chim chỉ hót một lần rồi chết, nhưng nó là loài hót hay nhất thế gian. Giọng hót vút cao, trong trẻo và lắng đọng khiến cho hoạ mi, sơn ca phải ghen tị và thượng đế cũng phải mỉm cười. Dù chỉ sống những tháng ngày ngắn ngủi nhưng loài chim kia đã không ngần ngại dâng tặng cho cuộc đời tiếng hát say mê. Con chim nhỏ đã không hề phung phí từng phút giây hiện tại của mình, khi mỗi nhịp sống của nó là chắt chiu yêu thương, khát vọng được gửi gắm qua tiếng hót.

Tôi bắt gặp một nhà thơ, có phải ông cũng đang đồng điệu với cánh chim kia mà cất lời bộc bạch:

“Những ngày tôi sống đây là những ngày đẹp hơn tất cả

Dù mai sau đời muôn vạn lần hơn”

(Chế Lan Liên)

Nếu ví cuộc đời là một trường ca bất tận thì có lẽ, ý thơ Chế Lan Viên là một nốt trầm lắng sâu, chứa đựng những thông

điệp thật đẹp. Đó phải chăng là ý thức về một cuộc sông “cho hiện tại” và “vì hiện tại”, khi nhà thơ khẳng định “những ngày tôi sống đây” - hiện tại đây, là những ngày “đẹp hơn tất cả” dẫu cho cuộc đời vạn biến đổi thay, dẫu cho “mai sau đời muôn vạn lần hơn”. Lời gửi của nhà thơ là một giai điệu đẹp về cuộc sống, ngân lên trong ta những nốt nhạc yêu thương, trân quý từng giây phút hiện tại trong đời.

Hôm nay sẽ trở thành quá khứ, tương lai ngày mai thoáng chốc lại trở thành hôm nay... Giữa dòng đời vạn biến, từng giây phút hiện tại mới thật đẹp và quý giá biết bao. Bởi trước nhất, con người chỉ có thể hành động ở hiện tại. cố nhạc sĩ Trần Lập đã chiêm nghiệm: “Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai”. Khi con người ta gặp thất bại, không phải ở quá khứ hay tương lai mà chính là hiện tại - “nơi” ta có cơ hội sửa chữa những sai lầm, để thay đổi và phấn đấu nhiều hơn. Trước khi kỷ nguyên loài người được thắp sáng, Thomas Edixon đã có hàng ngàn các thí nghiệm hỏng về bóng đèn điện. Nhưng thất bại ở quá khứ đã được nhà bác học sửa chữa bằng những nỗ lực ở hiện tại. Và cuối cùng, ông đã cho ra đời chiếc bóng đèn điện đầu tiên.

Hiện tại đẹp bởi vì khi đó ta còn thời gian và cơ hội. Bên cạnh đó, tình yêu với những ngày sống hiện tại nung nấu trong ta những cảm xúc đẹp, làm cho ta sống cuộc sống này trọn vẹn hơn, ý nghĩa hơn. Có bao giờ ta lắng nghe âm thanh một tiếng chim đang hót, có bao giờ ta ngẩng đầu ngắm những vì sao, có bao giờ ta chậm lại, dừng lại để trao cho ai đó một nụ cười, một ánh nhìn hỏi thăm. Cuộc sống hiện tại bình dị như vậy đó, nhưng cũng thật đẹp trong mắt những tâm hồn biết cảm nhận. Cuộc sống ngày nay trôi đi vội quá, người ta chỉ chăm chăm một đích đến phía trước mà đâu nhận ra “hạnh phúc và niềm vui ở trên đường đi chứ không phải ở đích đến”. Hơn nữa, sống hết mình với hiện tại sẽ giúp ta làm việc bằng 100% công lực của mình, biết ước mơ, đam mê, biết hy vọng. Tôi nhớ câu chuyện về đóa hoa hướng dương Lê Thanh Thuý. Căn bệnh ung thư xương tai ác không thể ngăn được niềm khao khát sống của chị. Mỗi giây phút chị sống đã chẳng hề uổng phí khi chị Thuý dù bị bệnh nan y, vẫn tham gia công tác xã hội, gây quỹ giúp trẻ em nghèo mắc bệnh ung thư. Thế mới biết được sống là hạnh phúc, từng khoảnh khắc hiện tại trong đời ta mới quý giá làm sao, đáng được trân trọng như thế nào!

Dù vậy, một hoạ sĩ đã hoạ cuộc đời như một khối vuông Rubik, để nói lên cái đa diện, nhiều chiều của đời sống. Hiện tại mà chúng ta đang sống không phải lúc nào cũng màu hồng.

Sẽ có những ngày buồn mưa nặng trĩu, những lúc cô đơn một mình ngay chính giữa một thế giới rất đỗi quen thân. Và có khi ta ôm mộng mơ về một tương lai tươi sáng trong khi nước mắt cứ chảy mãi ở hiện tại. Phải chăng, câu thơ Chế Lan Viên viết lên để tự an ủi mình? Không, tôi nhận thấy ở đây chẳng có

một “ phép thắng lợi tinh thần” nào cả, mà chính là trái tim yêu đời đến thiết tha của một nhà nghệ sĩ. Trái tim ấy trân trọng từng giây phút sống hiện tại với tất cả vẻ đẹp của nó, nhưne cũng dang tay đón lấy bao nhiêu trắc trở, khó khăn mà cuộc đời mang lại, và sẵn sàng đương đầu với gian khó. Bởi tương lai không thể tự nhiên tốt đẹp lên nếu ta không hành động ngay ở hiện tại. Và “dù mai sau đời muôn vạn lần hơn”, thì những tháng ngày hiện tại, được sống, được hoà nhập vào dòng chảy cuộc đời, nếm trải biết bao hương vị cuộc sống là điều hạnh phúc, đáng quý đối với mỗi người.

Thuở bé, tôi yêu truyện cổ tích vì những kết thúc có hậu nuôi dưỡng niềm tin trong sáng của trẻ thơ. Càng lớn lên, lầu son, mũ miện theo thời gian cứ thế mà xa dần. Cuộc sống hiện tại của tôi không phải là cổ tích. Nhưng tôi hài lòng và hạnh phúc với những gì mình đang có: được đi học, được có một gia đình, có cha mẹ có bạn bè, thầy cô, dạy dỗ. 17 tuổi phơi phới những ước mơ và hy vọng. Tôi hiểu “những ngày tôi sống đây” là khoảng thời gian đẹp nhất, khi xuân xanh còn đó, khi tuổi trẻ còn đó với rực nóng ngọn lửa của nhiệt huyết, của niềm tin. Tôi hiểu cuộc đời như bánh xe, muốn cho nó tiến về phía trước, ta phải hành động. Trước mắt tôi là kì thi đại học với nhiều thử thách, nhưng mơ ước trở thành một nhà nghiên cứu văn chương trong tôi lúc này đã cồn cào, tha thiết và cháy bỏng hơn bao giờ hết. sống và làm việc hết mình, với tất cả đam mê, sẽ là chìa khoá vàng cho tôi mở cánh cổng đại học, bước tiếp những nấc thang trên con đường mơ ước của mình.

Và khi ấy tôi lại nhẩm thầm lời gửi gắm của nhà thơ Chế Lan Viên:

“Những ngày tôi sống đây là những ngày đẹp hơn tất cá

Dù mai sau đời muôn vạn lần hơn”

Nguồn: