Nghị luận xã hội Đừng sống như một hòn đá

Thứ ba , 26/06/2018, 16:18 GMT+7
Nghị luận xã hộ lời bài hát “Đừng sống giống như một hòn đá, giống như hòn đá. Sống không một tình yêu, sống chỉ biết thân mình. Tâm hồn luôn băng giá!” – “Tâm hồn của đá” Trần Lập

Bài làm:

“SỐNG”! - một từ đơn giản, ngắn gọn nhưng lại ẩn chứa nhiều ý nghĩa. Bạn có biết sống cũng là một nghệ thuật bởi cuộc sống giống như một môn nghệ thuật nhưng không phải ai cũng có thể trở thành một nghệ sĩ? Cuộc sống là nguyên liệu thô và chúng ta là những nghệ nhân. Nhào nặn nên một tác phẩm tuyệt đẹp hay một vật thể xấu xí, tất cả đều nằm trong tay chúng ta. Theo bánh xe của thời gian, mọi thứ đổi thay và con người cũng vậy, cũng giống như tấm huy chương nào cũng có hai mặt vì thế tốt cũng có và mà xấu cũng có. Đã khi nào bạn tự hỏi: “Làm sao để sống cho đúng nghĩa? Làm sao để sống đẹp, làm sao để góp hương sắc cho cuộc đời thêm ý

nghĩa?”. Tôi tin chắc rằng sẽ có rất nhiều câu trả lời được đưa ra. Cùng vấn đề, có một câu nói tôi vô cùng tâm đắc khi bàn về lối sống của con người: “Đừng sống giống như một hòn đá, giống như hòn đá. sống không một tình yêu, sống chỉ biết thân mình. Tâm hồn luôn băng giá”.

Câu nói trên đề cập tới một lối sống rất phổ biển trong xã hội ngày nay - đó là lối sống của thói ích kỉ hay còn có tên khác là BỆNH VÔ CẢM. Theo như nhà văn Trung Hoa - Lỗ Tấn - căn bệnh tinh thần còn khó chữa hon những căn bệnh về thể xác. “Hòn đá” - ở đây là một sự vật vô tri vô giác, gợi cảm giác lạnh lẽo, vô hồn, nó giống như thói sống ích kỉ, vô tâm, lạnh lùng, thờ ơ của con người, có lẽ chính vì thế mà được ví giống như hòn đá. sống ích kỉ, vô cảm là gì? Đó là thái độ sống của những kẻ chỉ biết đến sự tồn tại và lợi ích của bản thân mình mà không quan tâm tới bất cứ điều gì xảy ra xung quanh ta. Nhìn thấy cái xấu cái ác mà không thấy ghét, không thấy căm, không ngăn chặn mà chỉ buông ánh mắt lạnh lùng vô cảm, vô can. Nhìn thấy cảnh đời khó khăn, khốn khổ không động lòng thưorng, không ra tay giúp đỡ... căn bệnh kì lạ này xuất hiện với những biểu hiện hết sức phong phú. Như vậy, vấn đề mà câu nói đặt ra đó là lối sống ích kỉ, vô tâm, thờ ơ, vô cảm, lạnh lùng của con người hiện nay.

Vậy nguồn gốc của nó là ở đâu? Từ đâu mà căn bệnh này xuất hiện và ngày càng lan rộng? Xét cho cùng thì nó xuất phát từ tính cách, lối sống của mỗi con người, đó là lí do tại sao lại có những người luôn vui vẻ, hòa nhã, sống lạc quan, biết quan tâm, yêu thưong chia sẻ giúp đỡ mọi người? Trái ngược hoàn toàn tại sao lại có những kẻ vô tâm, dửng dưng với mọi thứ, duy chỉ biết đến riêng mình, sống như hòn đá, cục đá. sống không biết thưong, không biết quan tâm, không sẻ chia với ai bất cứ điều gì, không giúp đỡ... đây là lối sống rất tiêu cực và thiếu ý nghĩa nhân văn. Nếu như sống biết yêu thưomg không chỉ giúp mỗi chúng ta có một tâm hồn cao đẹp, một cách sống đẹp, được đa số mọi người đồng tình đón nhận vì thế sự sống được nhân lên, còn lối sống cá nhân vị kỉ chỉ giữ cho riêng mình sớm muộn cũng nhận được hậu quả khôn lường như sự xa lánh, quay lưng lại của những người xung quanh.

Ngay từ khi bước vào tiểu học, chúng ta đã được học câu chuyện “Bình chân như vại”, người hàng xóm dửng dưng với đám cháy trong khi tất cả đang cố gắng dập tắt ngọn lửa. Chính cái thái độ thản nhiên của anh ta đã đem lại hậu quả khôn lường mà không ai ngờ tới đó là ngọn lửa ấy đã lan sang cả căn nhà của con người kia, căn nhà cháy rụi mà không ai biết trong đó có người mặc cho anh ta hết sức kêu cứu trong bất lực. Rõ ràng, với lối sống như thế sẽ gây ra hậu quả không sớm thì muộn, vì thế đừng sống như “hòn đá” trong mẩu chuyện trên.

Một ví dụ khác, chắc hẳn bạn đã từng nghe về câu chuyện của anh tài xế Hồ Kim Hậu (30 tuổi, quê Bình Định), trên đường đi không may gặp sự cố, số bia trên xe bị đổ và vỡ hết ra đường. Người tài xế một thân một mình bất lực, hướng đôi mắt mong chờ sự giúp đỡ của người qua đường. Kết quả nhận lại thật bất ngờ, đáng buồn và thật thất vọng. Người người lao tới, nhưng không phải giúp đỡ người gặp nạn mà họ tranh nhau “hôi bia” như vớ được của, họ giành giật nhau từng chai bia. Câu chuyện không đom thuần là 1400 thùng bia vương vãi ra đường với logo thương hiệu mà nó là bức tranh trần trụi về sự lãnh cảm của không ít người trong số chúng ta trước nỗi bất hạnh của người khác. Liệu đây có phải là hồi chuông báo động đạo đức, ý thức trong một bộ phận người dân đã xuống cấp, xem nỗi đau của người khác là “lộc trời cho”??? Thói vô cảm, ích kỉ không chỉ phổ biến trong xã hội mà nó còn đang len lỏi ngay trong mỗi gia đình, mỗi cá nhân. Công nghệ ngày càng phát triển với sự ra đời của các thiết bị điện tử hiện đại như smartphone, iPad... chỉ với các thiết bị như vậy gần như ta sở hữu cả thế giới trong tầm tay. Xưa kia, ông cha ta vẫn quan niệm “Miếng trầu là đầu câu chuyện” gặp nhau tay bắt mặt mừng, nói chuyện tâm sự vui vẻ. Nhưng ngày nay, đâu đâu ta cũng có thể bắt gặp hình ảnh con người luôn chăm chú với chiếc điện thoại, máy tính bảng... chìm ngập trong thế giới riêng của mình trong cuộc hội họp, vui chơi. Họ chỉ mải mê chụp những tấm ảnh thật đẹp để “post” lên Facebook cho nóng, cho hot để khoe mẽ, đánh bóng bản thân. Ở các nước bạn, ta vần thường thấy hình ảnh người nước ngoài hễ lên xe bus hay tàu điện ngầm, bất cứ khi nào rảnh rỗi họ sẽ rút từ trong cặp ra một quyển sách hay tờ báo tranh thủ đọc, còn người Việt Nam tranh thủ sử dụng điện thoại để giải trí mọi lúc mọi nơi: nào chụp ảnh, nào tán gẫu, nào chơi game, nào nghe nhạc.. .thật hết sức vô bổ và lãng phí thời gian. Con người dần như quên mất cách ứng xử, lẽ giao tiếp hàng ngày, mải đắm say với thế giới ảo trên các trạng mạng xã hội như Facebook, Instagram, Zalo, thật đáng buồn thay! Không biết từ bao giờ “người với người sống để yêu nhau” dần dần trở thành thực trạng xa nhau, mạnh ai người đó sống, mất đi hết tính nhân văn, phẩm chất tốt đẹp vốn có, truyền thống tốt đẹp.

Trong xã hội ngày nay vẫn còn những kẻ vô cảm, không biết sẻ chia. Sự sống trong những con người đó rồi cũng sẽ chết dần chết mòn, ngày một lụi tàn. Nhưng một điều không thể phủ nhận đó là có rất nhiều người sống nhân ái. Những con người ấy sẽ luôn được đón nhận niềm vui và hạnh phúc, bời lẽ một ánh lửa cho đi là một ánh lửa lan tỏa, đôi môi có hé nở mới thu nhận được nụ cười, bàn tay có mở rộng trao ban, tâm hồn mới tràn ngập hạnh phúc...

Nhạc sĩ thiên tài người Đức Beethoven từng nói: “Trong cuộc sống, không có gì cao quý và tốt đẹp hơn là đem lại hạnh phúc cho người khác”. Hay có câu nói rất hay và ý nghĩa đó là “Nếu có một gia vị làm tăng thêm hơi ấm và ý nghĩa cuộc sống... đó chính là tình yêu thương. Nếu có một tình cảm thiêng liêng giúp ta vượt qua bao khó khăn, thử thách, đó chính là tình yêu thương. Trên thế gian này không có vị thần nào đẹp hơn Mặt Trời và không có ngọn lửa nào đẹp hơn ngọn lửa tình yêu”. Đó đều là những nhân sinh quan, là lí tưởng sống cao đẹp mà mỗi chúng ta cần có và nên có để hoàn thiện chính mình. Hãy dang rộng cánh tay, mở rộng cánh cửa trái tim để yêu thương được lan tỏa, để hơi ấm tình người sưởi ấm hơi lạnh của những “hòn đá” gây lên. Đem yêu thương đến cho mọi người không chỉ người vui mà ngay chính bản thân ta cũng vui, bởi “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, lúc ta cho đi cũng chính là lúc ta được nhận lại thứ gì đó dù vô hình hãy hữu hình. Đó là một trong những cách nuôi dưỡng tâm hồn đế ngăn chặn căn bệnh ích kỉ, vô cảm xấu xa, để tâm hồn không thể hóa đá!

Để xóa đi những giờ phút vô cảm, đừng lạnh lùng, đừng tự biến mình thành những “hòn đá”. Như vậy cuộc đời sẽ thật tẻ nhạt và vô vị. Hãy lạc quan, yêu đời ngay cả khi mặt trời sắp tắt, hãy biết chấp nhận những gì bất hạnh mà cuộc sống đem lại và cả những quy luật nghiệt ngã của nó. Còn một phút, một giây thôi nhưng hãy sống cho ra sống, sống có ý nghĩa không chỉ với riêng mình mà còn đối với cuộc đời. sống có lí tưởng, có ích cho đời. Hãy góp mùa xuân nho nhỏ của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc, đất nước một cách nhiệt thành và khiêm nhường! Đừng “sống như hòn đá, giống như đá...”. Đừng để tâm hồn lụi tàn ngay cả khi mình đang còn sống, để chính chúng ta trở thành những hòn đá vô tri vô giác. Hãy để cuộc sống trở thành bức tranh tràn ngập sắc màu tươi đẹp, sức sổng, để tình người mãi thắp sáng trong mỗi trái tim...

Nguồn: