Nghị luận xã hội Đôi khi yêu thương cũng cần chút hoài nghi...
Bài làm
Đời Xuân Thu Chiến Quốc, có Bá Nha và Tử Kỳ là đôi bạn tri âm. Không ai hiểu tiếng đàn Bá Nha, chỉ có Tử Kỳ là người thấu hiểu. Khi Tử Kỳ qua đời, Bá Nha đập vỡ đàn vì không còn tri âm. Quả thực, có một người để tin tưởng, thông hiểu và sẻ chia nỗi lòng là một niềm hạnh phúc lớn lao mà cuộc sống ban tặng. Con người nhờ đó mà không thấy mình nhỏ bé, cô độc giữa dòng đời quá dài, quá rộng. Nhưng đôi khi, đặt lòng tin tuyệt đối vào một ai đó sẽ khiến bạn rơi vào bi kịch bởi “Khi bạn quá tin cậy hoặc sùng bái một ai, chắc chắn bạn không bao giờ đề phòng, thậm chí nghi ngờ. Và đôi khi bạn chết vì niềm tin ngây thơ của mình.” (Tôi là Bêtô - Nguyễn Nhật Ánh)
Chắc ràng mỗi người có ít nhất một người để tin tưởng; đó là người đầu tiên bạn nghĩ đến khi vui cũng như khi buồn. Ta có thể nói với họ bất cứ điều gì, không đắn đo, không ngờ vực; và cảm thấy thật bình yên, dễ chịu khi ở bên họ. Đó là người quan trọng nhất với bạn, là người mà bạn “tin cậy”, thậm chí là “sùng bái”. “Không bao giờ đề phòng” hay “nghi ngờ”, bạn hết lòng với họ, tin họ vô điều kiện. Có ai đó so sánh cuộc sống này với một tờ giấy trắng, tuy đơn giản, mỏng manh nhưng vẫn có hai mặt. Cuộc đời thật sự không phải chỉ là những câu chuyện tốt đẹp, tích cực. Sẽ có lúc, ta không ngờ rằng người phản bội mình chính là người mình tin yêu nhất, rằng ta sẽ “chết vì niềm tin ngây thơ của mình”. Lời khuyên rằng “đừng quá tin tưởng vào bất kì ai” tưởng chừng có phần bi quan, tiêu cực về cách nhìn con người, nhìn cuộc đời nhưng quả thực, đó là một cách để ta tự bảo vệ chính mình.
“Khi bạn quá tin cậy hoặc sùng bái một ai”, nếu ta không có một lí trí đủ mạnh mẽ, bạn sẽ không thể tránh khỏi những tổn thương khi thất vọng về họ và những sự lợi dụng từ phía họ, nhất là khi họ biết mọi ưu điểm lẫn khuyết điểm của ta, biết được đã chiếm trọn niềm tin và tình cảm của ta. Rất nhiều người đã nói rằng: “Người hiểu mình nhất là người nguy hiểm nhất.” Có một bức ảnh rất quen thuộc, được nhiều người chia sẻ trên các trang mạng xã hội về sự giả tạo của con người. Bức ảnh vẽ hình hai người bạn cười nói vui vẻ, trong đó có một người vòng tay ra sau lưng bạn mình, trên tay cầm một con dao... Bức ảnh đơn giản, dễ hiểu nhưng để lại trong mỗi người đầy những suy ngẫm vì trong cuộc sống, thực sự có những câu chuyện đáng buồn như thế như ngạn ngữ vẫn nói: “Thật buồn cười là đôi khi người bạn sẵn sàng đỡ đạn thay lại chính là người bóp cò súng”. Chúng ta không nên nhìn cuộc sống này một cách quá “ngây thơ”, đừng nghĩ ràng cứ cho đi sẽ được nhận lại. Sự tin tưởng và gửi gắm quá nhiều tình cảm đôi khi sẽ khiến người ta không còn quý trọng nó nữa. Như việc ăn mãi những thanh kẹo ngọt, dù có ngon đến đâu đi nữa, đến một lúc nào đó ta cũng cảm thấy phát ngán. Khi bị phản bội bởi người mà ta tin yêu tuyệt đối, người đầu tiên chịu mọi hậu quả, mọi tổn thương là bản thân mình. Ta sẽ là người buồn khổ nhất khi bị đứa bạn thân nói xấu, bàn tán sau lưng; sẽ là người đau đớn nhất nếu người mà ngày xưa từng hứa hẹn rất nhiều điều đáng để tin yêu đến tận cùng thì giờ họ lại quay lưng, lạnh nhạt. Khi được con gái hỏi về câu châm ngôn mà ông thích nhất, K. Marx đã không chút do dự trả lời ngay: “Hoài nghi tất cả.” Sự “hoài nghi” ấy có thể giúp bạn mở rộng tầm nhìn của mình về mọi điều trong cuộc đời, rèn luyện tư duy phản biện và sự phán đoán nhanh nhạy, sâu sắc hơn. Nếu bị phản bội, hẳn là bất kì ai cũng thấy hụt hẫng nhưng ở chiều ngược lại nó giúp ta thay đổi cách sống, cách nhìn cuộc đời một chiều và nghĩ rằng cuộc sống luôn tươi đẹp. Chúng ta nhất thiết phải có một người để tin tưởng nhưng là sự tin tưởng có chừng mực, không mù quáng, không bất chấp để bạn không phải “chết vì niềm tin ngây thơ của mình”.
Suzanne Collins từng nói: “Để có sự phản bội, đầu tiên phải có sự tin tưởng”. Nếu bạn không đặt lòng tin và tình yêu vào ai, chúng ta sẽ không bao giờ thấy bị phản bội. Nhưng một cuộc sống như thế thực sự quá cô độc, nếu sống trong “hoài nghi” với những người thân yêu bên cạnh lại là một điều mệt mỏi. Chúng ta là một người rất hạnh phúc nếu có người để tin tưởng, sẻ chia, yêu thương. Nhưng ta cũng sẽ là người bất hạnh nhất nếu một ngày bị chính những người đó quay lưng, phản bội. Vì thế, hãy tin đúng người và yêu người xứng đáng nhận được sự yêu thương. Yêu thương và tin tưởng phải bằng cả lí trí và con tim để tỉnh táo mà yêu hết mình, yêu trọn vẹn nhưng không phải chịu quá nhiều đau thương. Vã hãy nhớ rằng, thành thật nhất với chúng ta là chính bản thân mình, ta có thể đặt hết niềm tin vào bản thân nhưng tuyệt đối không thể làm điều tương tự với người khác.
Sau những vấp ngã, sẽ có người chọn tiếp tục yêu thương, tin tưởng hết mình; có người chọn yêu thương chân thành nhưng ít tin tưởng đi một chút, “hoài nghi” một chút để không phải một lần nữa chịu tổn thương. Chúng ta có thể chọn cho mình một cuộc sống mà theo bản thân là vẹn tròn nhất. Thế nhưng không đặt quá nhiều lòng tin vào một người không đồng nghĩa với việc bạn không được yêu thương, đối xử chân thành với họ. Yêu thương trọn vẹn, không giả dối và đừng làm mất lòng tin của bất kì ai bởi “niềm tin giống như một tấm gương, bạn có thể lắp ráp lại khi nó bị vỡ nhưng cuối cùng bạn vẫn cứ nhìn thấy sự hiện diện của những mảnh vỡ trong sự phản chiếu đầy ngu ngốc.” (Lady Gaga).
- Nghị luận xã hội câu nói Nếu muốn nhìn thấy càu vồng, phải biết chấp nhận những cơn mưa (29/06) Nguồn:
- Nghị luận xã hội câu nói Cúi xuống giúp người té ngã (29/06) Nguồn:
- Nghị luận xã hội câu nói Nghèo khó là trường đại học tốt nhất (29/06) Nguồn:
- Nghị luận xã hội hãy yêu thương khi bạn còn có thể (29/06) Nguồn:
- Nghị luận xã hội về ước mơ qua tác phẩm tôi là Bêtô (29/06) Nguồn:


