Đóng vai người cha trong bài thơ nói với con và viết thành đoạn văn xuôi

Chủ nhật , 10/12/2017, 13:11 GMT+7
Hãy đóng vai người cha trong bài thơ Nói với con và chuyển những lời muốn “nói với con” từ thơ sang văn xuôi (hoặc chuyển thành những lời đổi thoại giữa cha và con).
Con yêu quý của cha!
 
Cha viết những dòng này khi vẫn còn đang lâng lâng trong niểm hạnh phúc vô bờ trước khoảnh khắc con cất tiếng khóc chào đời. Lúc này, con bé nhỏ và xinh xắn của cha đang say giấc bên cạnh mẹ. Cha ngắm nhìn con mà lòng suy nghĩ miên man lắm. Mai này con lớn lên, khi con đọc được những dòng này, cha hi vọng con sẽ hiểu tấm lòng của cha.
 
Cha mơ vể một ngày không xa, khi con bắt đầu chập chững những bước đi đầu tiên. Mỗi bước chần con đi là niềm vui của cha mẹ, cha mẹ sẽ dìu dắt, chở che cho con mỗi ngày. Một bước, rồi hai bước... con níu lấy tay cha, con sà vào lòng mẹ. Cả căn nhà đầy ắp tiếng bi bô tập nói, tiếng cười lảnh lót của con. Cha mẹ nở nụ cười hạnh phúc, dang rộng vòng tay ôm con vào lòng. Cha tự hào và hạnh phúc biết bao khi nhìn con ngày một khôn lớn, con yêu ạ!
 
Con thân yêu! Không chỉ có cuộc sống gia đình, con còn lớn lên, trưởng thành trong cuộc sống lao động, trên quê hương còn nhiều gian khổ của chúng ta. Con có nhìn thấy những chiếc lờ đẹp đẽ được đan bởi đôi bàn tay khéo léo, tinh hoa của người đồng mình? Con có nghe thấy những câu hát then ngọt ngào, những lời hát yêu đời ngần vang ken trong vách nhà nơi ta ở? Cha vô cùng tự hào vể người đồng mình - những người cùng sống trên mảnh đất quê hương đã nuôi dưỡng cha. Cuộc sống lao động tuy vất vả nhưng người đồng mình luôn sống lạc quan, yêu đời, và chẳng bao giờ chúng ta gục ngã.
 
Con biết không? Thiên nhiên quê hương mình thật đẹp và nghĩa tình vì luôn dành cho chúng ta những gì tinh túy nhất. Con có thấy những cánh rừng bạt ngàn nở hoa tươi đẹp, thơ mộng ngoài kia? Con có thấy những tấm lòng ấm áp của người đổng mình trải khắp các con đường quanh co? Núi rừng và quê hương luôn dang rộng vòng tay chở che, nuôi dưỡng cha cả vê' tâm hổn và lối sống. Cha mẹ nhớ mãi về ngày cưới - ngày đẩu tiên đẹp nhất trên đời. Chính mảnh đất này đã tạo cho cha mẹ cuộc sống hạnh phúc bển lâu đến tận bây giờ. Cha mong con luôn ghi nhớ cội nguồn đã sinh dưỡng con là mái nhà, là quê hương, là con người nơi đây.
 
 
Người đồng mình không chỉ tình nghĩa, tài hoa mà còn có biết bao phẩm chất tốt đẹp. Thương lắm con ơi! Trong bao gian khổ, khó khăn thử thách, bao niềm vui, nỗi buồn của cuộc đời trải dài theo năm tháng, người đổng mình đã rèn luyện bản thân, hun đúc ý chí như trời cao, như vùng đất xa. Cha luôn tự hào về người đổng mình sống vất vả nhưng mạnh mẽ, phóng khoáng, gắn bó sâu nặng với quê hương, dẫu cực nhọc, đói nghèo.
 
Cha mong con, hi vọng con luôn yêu thương mảnh đất con đã sinh ra, không chê đá ghập ghềnh, không chê quê hương nghèo khó. Cha mong con luôn chung thuỷ với quê hương, biết chấp nhận và vượt qua gian nan thử thách bằng ý chí, bằng niềm tin vững vàng.
 
Con yêu à, người đồng mình tuy mộc mạc, đơn sơ, chân lấm tay bùn, bàn tay đẩy những vết chai sạn, nhưng không bao giờ nhỏ bé đâu con. Chúng ta có thể thô sơ da thịt nhưng không hể nhỏ bé vế tâm hồn, vể khí phách và ý chí nghị lực. Chúng ta cần cù, chịu khó trong lao động, sống giản dị, chất phác và chần thành. Người miền núi chúng ta tự đục đá kê cao quê hương với tinh thần tự tôn, ý thức bảo tồn nguồn cội mãnh liệt. Chính những người đổng mình bằng sự lao động cẩn cù đã tạo nên những truyền thống, phong tục tập quán tốt đẹp của dân tộc và quê hương.
 
Con ơi, dẫu cho mai này con bước chân đi đến những nẻo đường xa, khi lên đường không bao giờ được sống nhỏ bé. Cha mong con có đủ sức mạnh, niềm tin để đối mặt với những khó khăn mà con sẽ phải gặp. Cha mong con luôn biết ơn và tự hào vê' dần tộc mình, quê hương mình, để đủ tự tin, đủ sức mạnh vững bước trên đường đời, nghe con!
 
Yêu và thương con vô bờ bến!
Nguồn: